uk thì kệ mẹ em
16:52 |
Tốt nhất là từ nay chúng ta ko nên gặp nhau nữa
. _Anh nói gì thế ?
_Chia tay đi ..
_Huy !
_Cô đừng gọi tên tôi như thế… mọi chuyện kết thúc rồi
_Tại sao ?
_Cô nghĩ là tại sao ..
_Em ko làm gì cả, em thật sự ko làm gì cả .. anh ..
_Thế còn chuyện cô ngủ với thằng bạn tôi cũng ko là gì cả đúng ko ?
_Huy, em …em
_Cô hiểu rồi chứ .. cuối cùng thì …tôi đã yêu một con ** …coi như tôi đã nhầm
_Em.. em .. huy à, trời ơi, em phải nói gì đây ( bàn tay cô níu chặt lấy cánh tay cậu )
_Bỏ ra đi ..
Những ngón tay từ từ đc gỡ ra khỏi tay áo cậu .. cô thờ thẫn gục xuống nền đường … những bước chân vội vã bước lên chiếc mes .. lao thẳng đi .. bỏ lại một người dưới ngọn đèn đường soi rọi và những hàng nước mắt ướt đẫm mi ..
_Cám ơn anh, em đã làm được rồi … em đã làm anh rời xa em đc rồi .. đi đi Huy, đừng trở lại nữa .. thế giới của anh, ko thuộc về nơi em ..
Em xin lỗi ..
2 ngày trước :
_Tôi nghe nói bố cô đang bị ung thư gan đúng ko ?
_Sao bác biết ạ ?
_Chuyện đó ko phải việc của cô.. và bây giờ cô đang cần tiền để chữa trị cho ông ấy ?
_Vâng …
_Cầm số tiền này và rời xa thằng con trai tôi ra .. nó đủ để cô đưa ông ấy sang nước ngoài .. sự nghiệp của thằng con trai tôi, nó còn dài lắm, .. cô hiểu chứ ?
_……..
_Sao, ít à ?
_Dạ ko, đủ rồi .. cám ơn bác , …con trai của bác , sẽ ko còn dính líu gì đến cháu nữa (một nụ cười nở trong hai hàng nước mắt
Chi là sinh viên năm 2 Học viện Hàng Không , nhà cô rất nghèo .. cô chỉ cầu mong với những kiến thức của mình sẽ đủ để vực cả gia đình dậy khỏi sự túng thiếu ấy .. thế rồi, gặp đc Huy trong một lần tình cờ giao lưu với học viện Quan hệ Quốc Tế, Huy là một cậu quí tử có tiếng, tương lai kế thừa cả một tập đoàn lớn .. và, hai người yêu nhau .. vượt qua những rào cản của hoàn cảnh .. vượt qua những cái nhìn tù túng của người ngoài và sự chê bai về Chi … dù là cô rất đẹp .. nhưng cái nghèo, nó lấp đầy mắt người ta …
Và thế, gia đình Huy biết .. vẫn cái điệu môn đăng hộ đối mà chia rẽ tình cảm lứa đôi …
Vung những đồng tiên bạc bẽo để bắt Chi phải bỏ Huy, vì bố …
Chi cắn răng ôm nhục mà nhận lấy những đồng tiền ấy .. nó nhục nhã lắm .. nhưng thà cứu cha mình .. từ bỏ tình yêu của bản thân, cô chấp nhận .. vì Chi là đứa con có hiếu !!
Bố Chi được điều trị trong một bệnh viện lớn … dù tiền viện phí đã đủ nhưng phải lo cho cuộc sống của bản thân, cô phải làm tất cả mọi việc .. và cuộc đời thật trớ trêu, cô đã đi vào cái nghề đó .. cái nghề mà trước khi bỏ cô , Huy đã gọi cô như thế …. một con cave ..
Nuốt nước ,mắt vào trong, nhận lấy đồng tiền bẩn thỉu sau cái thân xác bị hành hạ tả tơi .. những giọt mồ hôi nhuốm mùi cơ thể … những vết máu đỏ trên nền gra giường trắng .. những bao cao su dai dẳng nỗi đau .. đời con gái .. bị vết đen bám lấy .. một đứa con gái , đã ko còn trinh trắng .. đứa con gái , trở thành đi điếm vì cuộc sống quá khó khăn… Có ai đó bảo đừng bao giờ đổ thừa cho hoàn cảnh .. nhưng đừng bảo rằng, hoàn cảnh ko ép buộc con người , phải ko ???
Mặt Chi đã đủ dày để nghe những lời đàm tiếu, dẫu biết rằng nó chẳng hay ho gì .. quen với những ánh mắt nhìn mình xoi mói, quen với những câu bâng đùa của bọn con trai thèm hàng đói dục ..
Chi ko còn biết đau nữa rồi .. có lẽ vì đã đau nhiều quá ..
Và cái tin Chi làm **, nó đến tai Huy … phản ứng đầu tiên của cậu là ngồi im … và bật cười, một nụ cười đầy khinh bỉ, nụ cười rẻ mạt dành cho con người rẻ mạt mà cậu nghĩ .. cậu nghĩ rằng Chi cũng là thứ con gái qua đường, chơi xong rồi ném, ném ko đc thì cho đứa khác cũng chẳng sao …
Huy hận Chi , hận cô đã làm tổn thương trái tim lần đầu biết yêu sâu đậm ..
Huy đến tìm Chi vào một đêm lạnh .. trời ko sao .. chỉ sáng bằng cái ánh đèn hắt hiu hôm cậu xua đuổi cô khỏi bàn tay ấy .. 1h sáng … những cái đập cửa nhẹ nhàng …
Chi bước ra với chiếc váy trắng và khoác thêm áo sơ mi dài dài , mái tóc xoã dài vẫn như ngày ấy, chỉ có điều hao gầy và tiều tụy đi nhiều … cô sững sờ khi nhìn thấy cậu .. bàn tay run giữ lấy thanh cửa .. ánh mắt nhìn nhau ko nói lời nào ..
Huy gạt tay cô ra, đi thẳng vào trong, vẫn cái ko gian nồng ấm ấy … cậu ngồi xuống ghế, chỗ mà cậu vẫn hay ngồi đợi cô …, đặt chiếc chìa khoá xe lên bàn , nhìn cô chốc lát:
Anh.. anh đến có chuyện gì ..
_Tôi tưởng một người trong nghề như cô thì ko cần phải hỏi chứ .
_Tôi ko hiểu ..
_1 đêm , bao nhiêu ?
_Anh nói cái gì ..
_Tôi cần cô 1 đêm đấy ..
_Xin lỗi, hôm nay tôi mệt ..
_Tưởng cô cần tiền trên hết chứ ?
_Tôi ko cần anh đến đây để sỉ vả tôi như thế, có gì thì nói thẳng ra ..
Huy đứng dậy, đi về phía cửa … kéo tay Chi vào, đóng sầm lấy cánh cửa ấy , siết chặt hai bờ vai cô lại … , đẩy cô xuống chiếc giường trắng ấy .. và :
_Đối với một người như cô, có cần phải nhẹ nhàng ko ..?
_Có cần hàng ko … nếu anh sợ … tôi bẩn ?
_…..
_Sao thế , anh muốn thì tôi phục vụ tận tình ..
4h sáng, Huy tỉnh dậy … tung chăn bước ra khỏi giường .. với lấy chiếc áo văng trên sàn .. rút từ trong bóp, 2 tờ 100USD, quăng vào giường, như vung tiền cho một đứa ăn xin ..
Chi lẳng lặng làm ngơ .. cho đến khi, nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô chạy .. cô mở mắt , nắm lấy 2 tờ giấy ấy .. khóc thầm trong màn đêm còn cô quạnh ..
2 tuần sau :
Người ta rút ống thở oxi từ trong miệng bố cô ra .. người ta trùm tấm vải trắng lên người ông ấy, người ta giữ cô lại .. người ta mang bố cô đi .. khi ông ấy ko còn hơi thở ..
Tiếng kêu gào trong bệnh viện .. khóc than cho người cha ra đi quá sớm, hay khóc vì sự cố gắng của mình ko còn ý nghĩa nữa đâu ..
Chi như hoàn toàn sụp đổ .. cô thấy tội cho chính mình, cho cuộc đời nhục nhã bất công…. cho tình yêu đã ko còn nhịp đập…..cho cái màng trinh, nó đã rách mất rồi , cho đời con gái, ko còn lại gì trong trắng .. !!!
Con bé ấy nó bỏ mày chưa ?
_Bố nói cái gì ?
_Thì cái con Chi gì ấy, tao đưa tiền cho nó, bảo nó bỏ mày đi, xem ra con này cũng thích tiền nhỉ …
_Bố nói cái gì ?
_Thằng này điếc à, đã bảo là tao đưa tiền cho nó để nó bỏ mày !!
Cô ra ngay đi, tôi có chuyện cần nói ..
_Chuyện gì nữa, tôi ko còn làm nghề ấy nữa đâu, muốn gì thì đi tìm người khác .
_Ko phải chuyện ấy ..
_Chứ chuyện gì ?
_Sao.. sao em lại lừa anh ?
_Tôi lừa anh chuyện gì .. à mà quên, tất cả những việc từ trước đến giờ, anh đều coi như tôi phản bội anh mà phải ko?
_Chi, do bố anh đúng ko ?
_….. Do bố anh đúng ko, em nói đi ..
_Ko, do tôi, do tôi muốn vậy …….kệ mẹ em đi…đừng wan tâm e nữa mà…..
_Anh xin lỗi mà Chi, anh đã làm tổn thương em rồi, em ra đây đi đc ko ?
_Điều cuối cùng tôi muốn nói với anh là.. từ lúc đầu, tôi đến với anh, chỉ vì tiền, tôi là đứa con gái vì tiền mà bất chấp tất cả.. ngay cả việc làm ** đấy .. anh thấy chưa .. vì thế .. tránh xa tôi ra, đối với tôi lúc này anh ko còn giá trị lợi dụng nữa, tất cả hết rồi , hiểu ko ?
Anh về đi, đừng lảng vảng trước nhà tôi nữa, tôi thật sự … ko muốn nhìn thấy anh .
_Em nói đủ chưa, ?
_Đủ rồi
.. Tít… tít .. tít … chiếc đt vừa gập vào .. thì cánh cửa nhà Chi cũng đúng lúc mở toang ra .. nhìn theo bóng Huy khuất xa, cô chạy theo, chạy thật nhanh và ôm chầm lấy cậu ấy … ..những lời phũ phàng đó, ko đủ để lừa dối 1 tình yêu .
_1 lần thôi, lần cuối … đừng quay lại Huy .. đừng nói gì cả .!
Những tiếng nấc, những tiếng ho sảng đau lòng .. cô vội bỏ Huy ra.. và quay nhanh mặt đi ..
Huy vẫn đứng đó, một phút .. và những bước chân vô tình bắt đầu bước chậm .. khoảng cách ấy .. càng ngày càng xa. như là, ko còn bên nhau vậy .
Về đến nhà, tự nhiên Huy thấy áo mình ướt ướt … cởi áo ra .. và .. những vết máu trên bờ vai mình .. nó đỏ thẫm .. ko có vết thương, là những vết máu …
Và nhớ lại lúc Chi ôm cậu .. cô ấy .. ho …
Tiếng cửa nhà đập inh ỏi mà ko có bóng người ra … bàn chân đạp mạnh vào cửa, nó bật tung ra .. chạy đến bên giường, và Chi đã nằm đó ..bên những viên thuốc vung vãi .. và bàn tay đầm đìa máu từ khoé miệng .. ánh mắt ko còn trong trẻo, khuôn mặt ko còn tươi sáng như ngày nào

Huy gục xuống bên cô
: _Chi à, nhìn anh nào, em làm sao thế này ..
_Huy … em mệt quá …
_Em lạnh quá, anh đưa em đến bệnh viện .. Anh sẽ bên em mãi mãi mà .. đừng sợ, anh sẽ đưa em đi.
_Ko .. anh này .. đêm hôm đó ..
_Em đừng nói nữa
_Em .. hôm đó là em tự nguyện .. anh còn yêu em chứ?
_Anh .. anh vẫn yêu em từ trước đến giờ mà..
_Chắc chắn chứ ?
_Uh
_Anh à, cái áo đó, giữ nhé.. vì.. còn máu của em ..
_Chi .. em ko đc bỏ anh .. ko đc ……….Chi à ..
Một ánh sao vụt tắt trên bầu trời …. hoàng hôn chưa tỉnh giấc ….. bóng em khuất xa…. để lại trên vai anh, là những vết máu chưa mờ……………………………………….
Read more…
Màng trinh của tôi thích làm gì kệ tôi?
09:44 |

 “Trinh của mình mình thích giữ thì giữ thích phá thì phá, liên quan quái gì đến đàn ông”.

Rồi thì “Phải giữ trinh cho đến hôm tân hôn vì đàn ông nhạy cảm về vấn đề đấy lắm”. Thậm chí cả các quý ông cũng nhảy vào bàn tán rất ác liệt về chủ đề này.
Thấy mọi người cãi cọ, tôi thấy đến là buồn cười. Thời buổi khoa học kỹ thuật hiện đại tân tiến mà lại phải sợ mất hạnh phúc vì cái màng. Mất thì đi vá lại, chồng/người yêu thích phải còn trinh thì chỉ cần nửa tiếng thôi là ta từ mất trinh thành còn trinh ngay.
Như tôi đây này, đã 3 lần vá màng trinh rồi. Điều quan trọng nhất với tôi là việc vá trinh đó đảm bảo cho tôi có được cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Tôi mất trinh vào tay người yêu đầu tiên từ những ngày cuối cấp 3. Khi ấy, chúng tôi đi du lịch cuối khóa cùng cả lớp trước khi ra trường. Tình yêu con nít kéo dài chẳng được bao lâu khi “chàng” của tôi trượt đại học, phải ở lại quê nhà học trung cấp nghề, còn tôi thì lên Hà Nội học.
Tâm sự của một cô gái 3 lần vá trinh 1
Tôi mất trinh vào tay người yêu đầu tiên từ những ngày cuối cấp 3. Khi ấy, chúng tôi đi du lịch cuối khóa cùng cả lớp trước khi ra trường.
Tình đi rồi, tôi không níu kéo. Nếu vì cái trinh tiết đã mất mà ở với người mình không còn yêu, không còn thích hợp với mình về học thức, lối sống thì quả là không đáng.
Những năm Đại học, tôi cũng có yêu một anh khóa trên. Suốt 4 năm yêu nhau, anh ấy quyết không đụng vào người tôi. Anh là người đàn ông có trách nhiệm và không muốn chúng tôi đi quá giới hạn khi hai đứa còn ngồi trên giảng đường. Anh bảo sẽ giữ gìn cho đến khi đi làm, có khả năng kinh tế và có thể lo cho tôi nếu có “tai nạn” xảy ra và cần cưới gấp.
Nhiều lần chúng tôi ở bên nhau, dù thèm muốn nhưng anh ấy vẫn cố kiềm nén. Anh ấy ôm tôi trong lòng, thủ thỉ bảo “Chúng mình cùng cố chờ đến khi thích hợp em nhé!”. Rồi anh ấy nói với tôi về khoảnh khắc đó, sẽ rất hạnh phúc khi cả hai là những người đầu tiên của nhau. Rồi anh còn đệm thêm vào “Lúc ấy chắc em sẽ đau lắm, nhưng chịu khó vì anh sẽ cố nhẹ nhàng”.
Lúc nghe anh nói vậy, tôi giật mình thon thót. Quả này mà tôi bị anh phát hiện là đã “mất” với người yêu cũ thì chỉ có nước chia tay. Cũng may, anh chàng kia ở cách xa hơn trăm cây số. Mà chuyện xưa cũng chẳng có ai hay biết ngoài người trong cuộc.
Chúng tôi quyết định “là của nhau” vào ngày kỷ niệm 4 năm yêu nhau, cũng là ngày mà anh nhận được tháng lương đầu tiên. Để đổi lại cảm giác hạnh phúc và viên mãn khi anh phá tấm màng mỏng manh đại diện cho trinh tiết, tôi đã phải nhịn ăn nhịn mặc suốt mấy tháng liền để có tiền đi vá lại màng trinh. Nghĩ lại cũng buồn cười, ngày đó có vài triệu thôi nhưng đối với tôi lớn lắm, phải chật vật mãi mới đủ tiền đi làm tiểu phẫu.
Tiếc làm sao, một lần nữa khoảng cách xa xôi lại khiến tình yêu đẹp của tôi tan vỡ. Sau khi đi làm, anh quyết định đi học Thạc sĩ ở nước ngoài. Tôi không chịu nổi sự cô đơn khi tình yêu xa cách nên đã chủ động chia tay. Là con gái, tôi cần một bờ vai để dựa vào. Người yêu cứ xa biền biệt, nói chuyện thì khó khăn vì lệch múi giờ, tôi không chịu được.
Thời gian đó, tôi lại đang đi thực tập và được một anh trong công ty để ý. Anh ấy chiều chuộng, quan tâm đến tôi hết mực. Tôi ngã vào vòng tay của người đàn ông ấy.
Khi đó tôi 23 tuổi, còn anh đã 34 tuổi. Yêu được vài tháng, anh tỏ ý muốn cưới tôi làm vợ. Tôi đã gật đầu đồng ý. Chuyện cưới xin lên kế hoạch cả rồi, hai gia đình cũng qua lại dạm ngõ.
Vì anh cũng già rồi nhưng quan điểm của anh thì vẫn cổ hủ thích gái ngoan hiền. Đoán biết được ý anh, tôi cứ đi vá trinh cho chắc chắn. Tôi sợ nếu không cẩn thận sẽ lại hỏng một đời chỉ vì cái màng trinh.
May mắn là vừa âm thầm đi vá trinh xong, chồng chưa cưới của tôi đã rủ đi du lịch trăng mật trước, vì sau đám cưới anh ấy có kế hoạch bất ngờ. Chúng tôi rủ nhau đi Cát Bà một chuyến. Đêm hôm ấy, chuyện gì đến cũng phải đến.
Không may cho tôi anh ta là một con cáo già. Anh ta phát hiện ra tôi không còn trinh và cho tôi một cái tát đau điếng vì tội “mất trinh” và “lừa phỉnh”. Thật khủng khiếp, cả đêm hôm ấy tôi phải chịu nghe anh ta tra tấn lỗ tai với những lời lèm bèm, chửi rủa của một thằng đàn ông dù cáo già song vẫn thất vọng khi biết tôi “không còn” lại còn giả dối.
Lễ cưới tất nhiên bị anh thông báo hủy ngay sau đó. Cũng may, tất cả mọi thứ vẫn còn trong kế hoạch chứ chưa thông báo rộng rãi tới bạn bè, người thân. Nếu không, tôi chẳng biết giấu mặt mũi vào cái lỗ nẻ nào.
Đến giờ tôi vẫn thấy hận và ghê tởm anh người yêu già đó. Tôi hối hận khi chẳng hiểu sao hôm ấy tôi không chửi lại anh ta vài câu cho hả dạ.
Nói thật, hắn có tử tế gì mà bắt tôi phải còn trinh. Chẳng phải, hắn cũng phải lõi đời lắm mới nhận ra được tôi đã “mất” dù cái màng vẫn còn lù lù ở đó. Hơn nữa, có cầu mới có cung, nếu hắn không có nhu cầu lấy “vợ tơ” thì tôi việc gì phải đi vá cho tốn kém tiền của, mất thời gian.
Sau dạo ấy tôi cạch các anh già. Cũng muốn lấy người có tiền đồ để ổn định. Nhưng đàn ông bây giờ vừa cổ hủ, vừa khôn và đểu giả lõi đời. Gái mất trinh như tôi có vá lại cũng không lừa được. Thôi, tốt nhất là tôi chẳng dám dây vào – Tôi đã nghĩ vậy.
Nhưng tôi vẫn có lần vá trinh thứ 3. Lần vá trinh này tôi đi làm không phải vì người yêu/chồng thích gái trinh mà là vì để đối phó với mẹ chồng thích gái tân.
Chồng tôi bây giờ và tôi quen nhau ở một quán bar. Đầu tiên hai đứa tính yêu chơi thôi và đến với nhau vì hợp cái khoản tình dục là chính. Nhưng về sau, càng bên nhau nhiều càng thấy hợp cạ. Chúng tôi quyết định cưới. Chúng tôi yêu nhau và chẳng quan tâm việc tôi đã mất trinh trước đó hoặc chuyện chồng tôi trước khi yêu tôi cũng là tay sát gái có hạng.
Mẹ chồng tôi là người cổ hủ kinh khủng. Dù anh dắt tôi ra mắt khi chỉ 4 tháng nữa là chúng tôi cưới nhau, mẹ anh vẫn dành ra cả tiếng đồng hồ để giảng dạy cho tôi về việc con gái phải giữ gìn. Phải cố gắng lắm tôi mới không cười òa lên. Không biết bà mẹ đạo mạo đó mà biết con mình là lãng tử phong lưu có tiếng thì sẽ ngất lên ngất xuống thế nào.
Tâm sự của một cô gái 3 lần vá trinh 2
Tôi mất trinh vào tay người yêu đầu tiên từ những ngày cuối cấp 3. Khi ấy, chúng tôi đi du lịch cuối khóa cùng cả lớp trước khi ra trường.
Đích thân chồng chưa cưới đã dẫn tôi đi vá trinh để che mắt mẹ chồng. Đêm tân hôn của chúng tôi, mẹ chồng tuy không chuẩn bị sẵn tấm ga trắng tinh để đo độ thuần khiết của con dâu như các mẹ chồng cổ hủ ngày trước. Nhưng sáng hôm sau, vợ chồng mới chỉ bước ra khỏi phòng ngủ là bà đã lôi con dâu vào hỏi về đêm tân hôn đầu tiên có đau đớn nhiều không.
Tất nhiên, tôi giả bộ đau đớn và tường thuật qua loa. Khi chào mẹ chồng đi ra ngoài, tôi còn giả bộ đi khuỳnh chân vì đau. Dù không quay đầu nhìn lại, nhưng tôi biết mẹ chồng nhìn theo với thái độ rất hài lòng.
Tôi thấy vá trinh là một cách rất hay để người con gái đã mất trinh và đang thiếu tự tin với việc này có được hạnh phúc. Cánh đàn ông dù khi phát hiện ra cũng đừng cho phụ nữ vá trinh là lừa lọc hay dối trá gì.
À, bây giờ để tránh tình trạng bị phát hiện đã thực sự mất trinh bởi những tay ranh mãnh, ở các phòng khám tôi còn để ý thấy giờ đã có dịch vụ hướng dẫn diễn như lần đầu tiên, trọn gói luôn khi đến vá trinh đấy! Nếu bạn nào quan tâm thì cứ thử check lại xem.
Read more…
Đi bơi gặp đúng dê cụ tại bể
09:07 |

 3 chị em rủ nhau ra bể bơi để giải nhiệt, ai ngờ gặp ngay tên bệnh hoạn dê cụ khiến buổi đi bơi bị bỏ dở trong uất ức và xấu hổ

Sàm sỡ tập thể
Ngọc Huyền kể, “buổi chiều hôm đó, đúng vào ngày nắng nóng tại Hà Nội lên đến đỉnh điểm thì khu nhà trọ của mình bị mất điện. Phòng trọ nóng hầm hập, khiến 3 chị em ở phòng ai nấy mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
Cố gắng chịu đựng cho đến gần 5h chiều vẫn không thấy bóng dáng “ông điện lực” đâu nên 1 chị trong phòng nảy sinh ý tưởng đến bể bơi giải nhiệt.
Ngay lập tức, ý kiến này nhận được sự đồng tình của 2 thành viên còn lại trong phòng. Vì thế, cả 3 nhanh chóng đến 1 bể bơi nằm ngay gần ký túc xá Mễ Trì (Thanh Xuân - Hà Nội).
nóng, nắng nóng, mất điện, đi bơi, giải nhiệt
Mùa hè nóng nực, đi bơi được coi là biện pháp giải nhiệt hữu hiệu nhất được nhiều người lựa chọn. Ảnh: M.M
Đến bể bơi, 3 chị em đang loay hoay chuẩn bị thay đồ trong phòng thì bỗng đâu 1 gương mặt đàn ông ngó vào cười nhe nhởn khiến cả 3 phát hoảng, ôm vội quần áo lao ra ngoài ghế chờ. Cả 3 chị em ngồi cho đến khi không còn nhìn thấy gương mặt của người đàn ông ban nãy ở hồ bơi thì mới ổn định được tinh thần và bước vào phòng thay đồ.
Lần này, để tránh những tên “yêu râu xanh” loanh quanh dòm ngó, 3 chị em phải cắt cử nhau đứng ngay ngoài cửa để canh chừng. Sau đó ngó nghiêng bể bơi cẩn thận rồi mới dám xuống nước.
Nhưng xuống nước được một lúc thì bể bơi đã vãn người, 3 chị em nổi hứng thi bơi dọc theo chiều dài của bể.
Tuy nhiên, so với 2 chị thì mình chỉ mới biết bơi nên bơi chậm hơn. Vì vậy, trong khi 2 chị đã bơi gần đến đích, mình vẫn loay hoay ở giữa hồ.
Lúc mải miết bơi không để ý, mình bị một thanh niên nào đó lặn dưới hồ lao thẳng vào người theo chiều vuông góc làm mình giật mình hoảng hốt. Thấy vậy, người thanh niên vội vàng nổi lên mặt nước, một tay đỡ lấy mình, miệng rối rít nói lời xin lỗi, tay còn lại thì nhanh chóng sờ mó khắp vòng 1 của mình trước sự chứng kiến của một nhóm thanh niên đang bơi quây bên cạnh.
Cạch đến già
Biết đã gặp phải “yêu râu xanh” nên mình ra sức vùng vẫy và la hét kêu cứu. Tuy nhiên, vì bể bơi ở đây khá rộng, lượng khách còn lại trên hồ không nhiều nên nhóm thanh niên càng manh động. Cả bọn quây lại, 4, 5 thanh niên thi nhau sờ mó cả 3 vòng của mình, miệng tung hô và cười hô hố, khiến một vài khách bơi gần không dám ra mặt giúp đỡ. Chỉ đến khi 2 chị của mình phát hiện và báo bảo vệ thì mình mới được giải thoát.
Lên bờ, 3 chị em vội vàng thay đồ để về nhà, nhưng về đến phòng mà mình vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, cảm giác sợ hãi, uất ức và xấu hổ bao trùm khiến cho nước mắt lưng tròng..
“Sau này, có lẽ, mình sẽ không bao giờ dám quay trở lại bể bơi nữa” - Ngọc Huyền thở dài.
Mỗi khách bơi phải tự bảo vệ mình
Theo chuyên gia tư vấn tâm lý Nguyễn Thị Thu Hiền, tổng đài 1088, hầu hết những người thường xuyên đi bơi tại các bể bơi đông người đều không quá xa lạ với sự xuất hiện của những kẻ bệnh hoạn và những tên “yêu râu xanh”.
Bên cạnh những tác động khách quan như phòng thay đồ của nam nữ quá gần nhau, nhưng lại không có sự che chắn kín đáo nên đã tạo điều kiện cho những kẻ “bệnh hoạn” dòm ngó. Còn lại, nếu phân tích về mặt tâm lý thì sự xuất hiện của các “yêu râu xanh” tại hồ bơi cũng là điều không quá khó hiểu. Bởi, khi đã vào đến bể bơi, tất cả mọi người đều phải mặc trang phục bơi hoặc ít nhất cũng là những trang phục quần áo phông ngắn, gọn. Do đó, đường cong và những điểm gợi cảm nhất trên cơ thể đều được phô ra.
Trong khi đó, nhiều cô gái lại lựa chọn trang phục bơi quá nhỏ. Sau đó, đi lại, bơi lội theo kiểu có phần khiêu khích, khiến cho nhiều thanh niên, nhất là nhóm thanh niên mới lớn, không kiềm chế được bản thân đã tự biến mình thành những “yêu râu xanh” .
“Vì vậy, để khắc phục tình trạng bị sàm sỡ ngay tại hồ bơi, các bạn gái khi đi bơi tốt nhất là lựa chọn những bể bơi chất lượng, có nhiều bảo vệ đứng quan sát, và nên đi bơi theo nhóm. Trong quá trình bơi không nên tách nhóm. Đặc biệt là không nên mặc những trang phục bơi quá hở hang, nhất là khi đi bơi 1 mình” - chuyên gia tâm lý Thu Hiền nói.
theo yume
Read more…
Người yêu tôi quan hệ với em trai truyện 18+
16:18 |
Cô gái đã khiến trái tim người đàn ông 37 tuổi như tôi rung lên những hồi giục giã, chúng tôi đã dự định sẽ tổ chức đám cưới vào cuối năm nay. Nhưng rồi cô ấy lại quan hệ và yêu thương em trai tôi…


Ở tuổi 37, bạn bè của tôi hầu hết đã yên bề gia thất, con cái đề huề, thế mà tôi vẫn “sớm tối đi về một mình”. Điều này khiến tôi luôn là tâm điểm của sự bàn tán, trêu đùa của những người gia đình, bạn bè và đồng nghiệp. Rất nhiều lần, gia đình, bạn bè ngỏ ý giới thiệu cho tôi nhưng dường như cái sự mặc cảm, ngại tiếp xúc với người khác giới luôn là rào cản khiến tôi không thể nào vượt qua được cho tới bây giờ. Và cũng trớ trêu thay, người em trai ruột tên Nam ở dưới quê của tôi cũng giống tôi “ở vậy” khiến gia đình lo lắng gấp bội.
Khi tôi thông báo với mọi người tôi có người yêu kém 7 tuổi khiến mọi người trong gia đình ai cũng phấn khởi và vui mừng, bố mẹ tôi ngày nào cũng gọi điện lên giục tôi dẫn bạn gái về ra mắt. Cô ấy tên Hằng, là nhân viên của một viện nghiên cứu, quê ở Hà Nam. Hằng không phải cô gái nhan sắc, cũng đã đến tuổi băm, bị gia định giục nên khi gặp tôi và thấy hợp nhau, chúng tôi đã quyết định tiến tới hôn nhân.
Ngày tôi đưa Hằng về ra mắt gia đình, mọi chuyện diễn ra rất vui vẻ nhưng tôi có một chút gợn khi vô tình nhìn thấy ánh mắt nhìn đắm đuối của Nam dành cho Hằng. Phải chăng cậu em tôi đã xao động, ngẩn ngơ trước sự dịu dàng của chị dâu tương lai và Hằng cũng cảm thấy thẹn thùng trước ánh nhìn của Nam…
Sau buổi ra mắt đó, chúng tôi trở về Hà Nội, không biết có phải vì tôi quá đa nghi hay không nhưng dường như cô ấy bắt đầu giữ khoảng cách với tôi, không còn thân mật như trước kia nữa. Những ngày sau, khi tôi bàn chuyện đám cưới, Hằng cũng không còn đề cập nhiều đến chuyện tương lai và kế hoạch cưới xin của chúng tôi nữa. Điều lạ là bỗng dưng, Nam em trai tôi bất ngờ chịu khó lên chỗ tôi vào ngày nghỉ với đủ loại lí do.
Rồi những cuộc đi chơi của chúng tôi có sự xuất hiện của Nam. Những buổi đi chơi đó tôi cảm thấy như người thừa trước Hằng và Nam, mặc dù tôi mới là nhân vật chính chứ không phải đứa em ruột của mình. Tuy vậy tôi vẫn không nghĩ hai người đã có tình cảm với nhau mà chỉ nghĩ đơn thuần vì bằng tuổi nhau, cùng trang lứa nên họ dễ nói chuyện hơn. Và Hằng cũng sắp trở thành vợ tôi cho nên chị em tranh thủ thời gian để hiểu nhau hơn, dù sao cũng sắp trở thành em chồng – chị dâu.


Tôi không dám tin vào sự thật đang hiển hiện trước mắt mình nữa… (Ảnh minh hoạ)Đúng lúc đó thì tôi được cơ quan điều đi công tác một tuần ở miền núi, và Nam cũng lên chỗ tôi ở để đi học nghiệp vụ. Trong thời gian công tác, tối nào tôi cũng gọi điện cho Hằng nhưng đó cũng chỉ toàn là những cuộc điện thoại ngắn ngủi và người kết thúc luôn là Hằng với lý do: “Em đang bận” hay “Bạn em qua chơi”. Cũng trong thời gian ấy, một người bạn chung của chúng tôi có nói với tôi rằng anh nhìn thấy Nam và Hằng đi chơi với nhau rất thân mật như một đôi tình nhân thực sự.
Tôi không tin có chuyện đó xảy ra, cho rằng đó chỉ là lời đùa ác ý. Tôi tin tưởng vào người vợ tương lai của mình, tin tưởng cậu em trai sẽ không làm chuyện gì có lỗi với tôi. Nhưng ở đâu đó trong tôi vẫn có sự lo lắng nếu như chuyện này xảy ra…
Kết thúc chuyến công tác một tuần, trở về nhà nhưng tôi không thấy Nam. Tôi sang nhà Hằng, muốn tạo sự bất ngờ cho cô ấy nhưng tôi đã chết điếng người khi thấy Nam ở đó và hai người đang vui vẻ chuẩn bị bữa tối.
Nhìn thấy tôi, cả hai người đều tỏ ra bối rối và bất ngờ. Thế nhưng, Hằng rất khéo léo bảo tôi: “Biết anh hôm nay anh về nên em nói với Nam cùng chuẩn bị bữa tối đón anh”. Sau khi ăn xong Nam về trước, tôi ngồi lại với Hằng. Nhưng không lâu sau Hằng nhận điện thoại của ai đó rất vui vẻ, thái độ ấy Hằng đã không dành cho tôi suốt một tuần tôi đi công tác. Thấy Hằng nghe điện lâu nên tôi đã ra về, về đến nhà cũng thấy Nam đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
Mọi nghi ngờ khiến đêm hôm đó tôi suy nghĩ mãi, không thể nào chợp mắt. Tôi tò mò mở điện thoại của Nam và chết điếng người khi những tin nhắn đến nồng nàn tình yêu lại được gửi từ chính số điện thoại của Hằng.
Ngày hôm sau, và những ngày hôm sau nữa dường như Nam, Hằng đều nhận ra tôi đã biết chuyện nên đã chủ động nói chuyện với tôi. Họ thú nhận hai người có tình cảm với nhau và cả hai đã quyết định sẽ đến với nhau và cầu xin tôi tha thứ. Thậm chí, Hằng còn cho tôi biết hai người họ đã có quan hệ với nhau…
Là người đàn ông bản lĩnh, chín chắn, chưa bao giờ nổi nóng với ai nhưng lần này tôi thực sự bị sốc khi cô dâu tương lai của tôi lại trở thành vợ chưa cưới của em trai. Tôi không dám tin vào sự thật đang hiển hiện trước mắt mình nữa. Bố mẹ tôi khi biết chuyện, mới đầu cũng kịch liệt phản đối song rồi cũng nguôi ngoai và đồng ý vì cái thai đang lớn dần trong bụng Hằng.
Cuối năm nay, đám cưới như dự kiến vẫn được tổ chức, cô dâu vẫn là Hằng, còn chú rể lại là em trai tôi. Tôi đã đau đớn và thất bại ê chề. Không biết rồi đây, cuộc sống trong gia đình tôi như thế nào? Tôi sẽ phải đối diện với em dâu – người vợ hụt của mình như thế nào đây?
Read more…